Anh đếm bao nỗi cô đơn từng ngày,Anh đếm giây phút nhớ em từng giờLàm sao xoá đi bao vết thương sâu trong lòng anhAnh ngóng trông mãi môi hôn vụng dại,Anh khát khao mãi đôi tay ngày nàoLà dĩ vãng quá khứ mà thôi nay anh phải quên Yêu dấu nay đã trôi xa thật rồiTheo gió mây đến nơi phương trời nàoChỉ còn anh và em với bao yêu thương nhạt nhoàNay giấc mơ ấy chia đôi ngả đườngNay tiếng yêu ấy cất riêng mình taLà dĩ vãng quá khứ mà thôi nay anh phải quên Vì ai đã bước đi mãi không vềVì ai lỡ quên bao câu ước thềNíu kéo chi người muốn ra đi chẳng tiếc thươngNgày trôi qua sẽ vùi lấp hy vọngChẳng còn dấu yêu cho anh mơ mộngXoá hết nỗi buồn, gạt đi giọt nước mắt.