Hạnh phúc xưa đâu rồi? Nguyện ước xưa đâu rồi?Chẳng lẽ anh nỡ đành lòng buông xuôi hếtVậy trách em vô tình, làm dở dang duyên mìnhVậy trách em đây nhẹ lòng anh bước điNgười có hay bao lần, người đã không ngại ngầnVội nói em những lời làm tim đau nhóiMình mất nhau thật rồi.Mãi mãi trong cuộc đờiVậy để em mong chờ một lần cuối thôi