Khu vườn xưa vẫn thếThế nhưng sao anh chẳng vềĐể đêm mùa đông không có anh lạnh biết bao nhiêu…Con đường xưa vẫn thếVẫn mong anh quay trở vềBước đi bên nhau như lúc ban đầuĐôi lần em muốn khóc để cho vơi đi nỗi sầuLá thư từ anh em ngóng trông nào thấy nơi đâuNhưng rồi em cố gắng để tim thôi không yếu mềmBởi em luôn tin anh sẽ quay về…!