Hồng trần ngày dài giọt lệ còn vương bên mi sầu cay Tưởng rằng họa đời là cuộc trần thế gian không đổi thay Rượu sầu một đời hoài ngóng bên trăng Anh chờ em đến kiếp sau Lặng người tự hỏi vì sao xé nát tâm can Em quay đầu đi hất đôi ta sang trang Hoa úa tàn, giọt sầu vẫn tan