Sợ họ biết sẽ phiền đến em nên anh đành thôi. Chỉ biết trách móc bản thân sao để người đi rồi mới ôm hận. Kìm nén nước mắt vào trong, đêm xuống cô quạnh rồi mới òa khóc. Thầm ước nếu có thể quay về với ngày xưa sẽ mãi giữ người. Giờ mất đi mới hiểu thấu nỗi đau nào hơn phải xa cách rời