Thương, đôi bàn tay kiêu sa đôi môi hồng thơm. Cho bao người vương, nay đi xa thôi thôi thôi mộng mơ. Và từng ngày tháng, là vì người, mà mình phải gáng nhiều thêm Tương lai không sáng, tình duyên đem bán, chỉ để thoả đáng điều nên. Và, em giờ đang trong vòng tay? Say thật say cùng với men rượu cay… Đâu còn nhớ ngày xưa ta kề vai. Quên tình anh, quên đồng xanh, hay là do lời thề phai!