Trời hôm nay nhiều mây cực Đặt bàn tay mình ngay ngực Nghe con tim mình xóc nảy Chiều mướt mải làn tóc bay Tâm tư tựa như bánh tráng Mỏng và có màu cánh gián Không muốn lòng cứ âm u Giữa căn phòng nhiều ánh sáng Lấy xe rời bỏ phố xa Nơi đó nhiều khi làm khó ta Không chở ai nên có đà Lên con dốc bằng số ba Lại đi tìm về lối nhỏ Mắt nhìn trời đầu thì gối cỏ Nặn mặt trời thành một khối đỏ Đôi khi nhắm mắt lại nhìn mới rõ Nhắm mắt lại trời tối om Gom mây lại thành gối ôm Chất muộn phiền thành khối rơm Lửa lòng cháy mùi khói thơm Rừng lặng tiếng và im hơi Im cho tới độ nghe kim rơi Sầu thi nhau mà tháo chạy Chiều nay nắng mang tim phơi