Hoạ từ sương đêm mái tóc, mùi thoảng hương xưa nhớ em anh chẳng thể ngăn tiếng khóc Lạ tiếng mưa đêm rót thêm nỗi lòng sầu thôi đầy Đây rồi do vết thương lâu nay đã say rồi ! Tình tan tương tư tháng tháng Màu mắt môi mang mác mơ mong manh, một mình mải mê Lạ giấc mơ anh vẫn mơ có em về chung đường Vô thường Như lá rơi, cây chẳng thể giữ được