Về đi em, về trong nỗi hao gầy Đời chua cay tưởng như mấy ai hay Người cho em từng giây phút nghi ngờ Đời cho em thành tượng đá chơ vơ. Còn không em mùa xuân đã qua rồi Hạ thu đông đời em vẫn đơn côi Còn không em, còn đâu cánh môi hồng Lời ai nói an lòng cũng trôi mãi như dòng sông.