Ngày đẹp trời nhất, là ngày mình còn nắm tay Mình sẽ không ngã, vì mình ngã họ hả hê Biển người cũng là biển, cho tụi mình tắm thoả thuê Chúng ta sẽ không, là một ai trông giống họ Sẽ không rỗng tuếch, như một cái chai trong đống lọ Sáng chúng ta làm, vì tờ bạc nhiều màu trong ví Đêm về ta chill, riêng mình một bầu không khí Vì tim ta còn trẻ, dù thân xác ta sẽ già Nhưng mà ta không ủ rũ, như là mấy con sẻ già Chúng ta có những chiều vàng, dắt tay nhau lên đồi xa Nắng khoác lên mình lớp áo, nheo mắt lại nhìn trời hoa Và những đêm đen huyền dịu, cho tiếng lòng thêm dõng dạc Ta thấy nhau bằng tâm hồn, không cần nhìn bằng võng mạc Ta sẽ cố để có được những thứ mà ta chờ mong Dưới ngọn đồi, căn nhà nhỏ, nhìn ra bờ sông Vì anh chưa từng mơ ngày nào đó mình trở thành siêu sao Từ ngày thơ bé anh đã muốn trở thành chưởng môn phái Tiêu Dao