Chén vơi đầy, cạn chung rượu bạn và tôi Gặm nhấm đời trôi thăng trầm mà ta đã từng Từng cay đắng và những lúc hào quang, khi lẻ loi Vẫn bước bên nhau thế thôi. Đã có lần đời như chìm vào u tối Lại thấy bàn tay giữ chặt bờ vai kéo về Dù không ước thề nhưng luôn có nhau Để những buồn đau, lặng dần qua mau.