Đừng gọi anh là idol, đừng gọi anh là idol Dù anh được vài người biết, và nhạc anh đôi khi viral Những bài nhạc em thích, nghe rồi thì cũng sẽ có lúc chán Băng ở 2 đầu cực, hàng vạn năm rồi cũng có lúc tan Đừng gọi anh là idol, anh chẳng có gì thú vị cả Ngoài vần thơ lời nhạc, anh buồn như đêm ở thị xã Anh chỉ là người bình thường, lời anh nói không trở thành chân lý Anh cũng có những sai lầm, cũng chưa hề vượt qua được sân si Anh làm nhạc không phải để cho ai vui cả Không phải gà đẻ trứng để cho ai nuôi thả Anh không phải là thần tượng để cho ai noi gương Anh chỉ là người hát rap, anh chỉ cần không bị coi thường Anh ko muốn bị đánh bóng, như cách họ đánh đôi giày da Đừng coi thần tượng anh, mẹ em biết sẽ rầy la Anh không có đẹp trai, người thì rất là gầy và Nghệ sĩ như anh, trên thế giới này đầy ra Anh không muốn áp lực phải là thần tượng của một ai Vì điều đó sẽ biến anh thành người khác vào một mai Sống không được là mình, ôi điều đó thật là đau đớn sao Anh ghét việc bị trở thành một thứ gì đó thật lớn lao