Yêu là được yêu là được ghen là được nhớ Chẳng biết nhớ gì mà cứ nhớ rồi cứ khóc rồi lại thôi Chẳng biết khóc ai, vì ai đã chẳng còn nữa mà cứ ngỡ Ai vẫn đâu đây Yêu tìm lối thoát, tìm bàn tay tìm bờ vai Tay đã buông tay mà vẫn nhớ rồi cứ ngỡ chỉ là mơ Yêu đã tàn rồi mà lối thoát tìm không thấy giờ ngồi đây Ai khóc nỗi đau này.