Đêm lặng lẽ , không ai lắng nghe Cớ sao mình hoài đau buồn thế ?! Đêm vụn vỡ , ngay trong giấc mơ Từng hơi thở cũng rời bỏ em ngẩn ngơ … Đã từng nghĩ , mình yêu tha thiết hơn Chẳng bao giờ nhận mang về đau đớn Cứ như thế , riêng em mải mê Giờ lặng lẽ , chôn vùi trong ê chề