Nghẹn câu: “Em đừng đi nữa…” Nhưng tại môi mím chặt chẳng thể một lần nói ra… Chẳng ai có thể chỉ một ngày mà tốt hơn Chẳng lầm lỗi nào chỉ một giây mà xóa mờ Mình không thể lâu dài, chỉ vì tôi ngây ngô! (Ngốc nghếch nên tình thơ mới chết Vô vọng trong bóng tối mình tôi) Thời gian sẽ minh chứng tất cả Và cũng có thể ngoảnh đi bỏ mặc chúng ta.. Ngón tay ấy buông xuôi vì chẳng cần tôi ở bên Đã từ chối cơ hội để đợi tôi vững vàng Ngồi khóc giữa cơn mưa, mới thấu đâu là.. Chạm Đáy của Nỗi Đau…