Dấu hết nỗi nhớ với những vết xước anh ngủ quên Lạc vào trong mơ , những nỗi buồn không biết tên Vu Vơ trong anh một ngày không còn em ở đây , bàn tay ấy ở đâu? Giữa những cơn gió kéo về Bên em anh là ai? Mà bình yên cho anh đến vậy Bên em anh nhận ra Muộn phiền trôi qua sau nụ cười Yêu thương vụt mất , thật quá nhanh , khiến anh sững sờ… Chỉ cần một phút ta dối lòng.