Này gió ơi, đừng vội vàng, lắng nghe được không? Gió ơi xin đừng lấy em đi Hãy mang em về chốn xuân thì Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh Ngày nào còn trò chuyện vớ anh Em nói em thương anh mà Nói em yêu em mà Cớ sao ta lại hóa chia xa Đóa phong lan lặng lẽ mơ màng Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh Đẹp rạng ngời chẳng cần cố Xinh Hạt ngọc rơi rớt trên mái nhà, sau luống cà, và thế là … Xa nhau, xa nhau, thôi thì nỗi nhớ hà cớ gì người mang? Woo.