Đó không phải lần đầu anh thầm đứng ở phía sau Chỉ để nhìn em và nhìn thật lâu để biết cảm giác nó đến từ đâu Không phải lần đầu mình gặp nhau Cũng chẳng phải cảm giác của bọn trẻ trâu Trước hình bóng đó đã dần in sâu trong anh theo thời gian Đâu thể mau nhạt màu là một người con gái giọng êm ái làm cho bao anh phải giả vờ khờ dại Bờ vai em yêu mềm mại rồi sẽ có người siết chặt đôi bờ vai Anh đâu biết người đó là ai chỉ cảm thấy tiếc và thời gian sẽ không trở lại Để anh một lần nữa thẫn thờ, bất ngờ vì em quá xinh trong nắng mai