Trước khi con mắt ta ngày nào đó sẽ trở nên đục ngầu Trước khi ta hóa thành sương khói hay đám lá mục nâu Trước khi ngọn lửa ở trong lòng dần tàn Trước khi ta sống được trọn vẹn hết một vòng tuần hoàn Tận cùng thế giới là gì, đâu có ai mà biết được Những hóa đơn, và trách nhiệm, làm giấc mơ ta khiếp nhược Ta không muốn những ngày trẻ, trở nên gầy gò xanh xao Ta muốn là cánh chim nhỏ, giữa bầu trời trong xanh chao Trong mắt của rất nhiều người ta rất điên và rất ương bướng Lấy đam mê làm ánh mặt trời, để tâm hồn này không mất phương hướng Ta đi theo bóng mặt trời, từ hạ tới hay đông về qua Khi những đam mê, còn nồng cháy, thì con đường đó sẽ không hề xa