Giờ đây khi lời ca anh viết chợt vắng hình bóng em cũng là lúc ta bước qua đời nhau Cũng là lúc đôi bàn tay anh chẳng còn vẽ những mộng ước xa vời đâu Khẽ xóa đi từng mảnh kí ức bên ai để mình khoác những sầu lắng lên vai Bức tranh ta cùng dựng sau biết bao đêm dài, màu yêu đã khiến họa tình này thêm phai Vì thành phố buồn nắng cũng đã thôi buông khi nụ cười em giờ đi mất Tất cả những gì ta còn giữ lại là đôi dòng lệ vẫn vương nơi mi mắt Yêu thương nay mang màu nâu, hỏi em liệu đang ở đâu Để cho phút ban đầu cùng niềm kí ức từ lâu giờ đã mãi chìm sâu.