Anh ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu anhYêu thương như nước trôi qua cầu như đàn trở phiếm cung sầuCòn gì nữa đâu? Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì người ta cứ phụ tôi hoàiBây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tìnhTôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng cho người hếtNên giờ tôi chẳng còn chi khi người ngoảnh mặt mà đi