Cánh hoa úa tàn, bức tranh vén màn Bóng ai xa ngút ngàn, nước mắt rơi ứa trànSầu làn mi khép, tình buồn ai épBiết đi về chốn đâu khuôn mặt đáng thương. Tấm thân héo mòn, nỗi đau có cònĐắng cay em đã chọn, chính em đã chọn Rời làn hơi ấm, tình này không thấm biết ai còn nhớ ai Welcome to Yeucahat.comKhuôn mặt đáng thương, cánh hoa úa tàn.