Lòng chợt buồn mênh mông Dáng xưa tan theo giấc mộng Chắc người đã bước qua sông Ðang mùa lúa trổ đòng đòng Làm sao em quên Những ngày khi mới quen tên Bên gốc đa ven đường Hai đứa ngồi tỏ tình yêu đương Anh thương tóc em bay bay Trong chiều chiều gợi bao nỗi nhớ Nhớ từng nụ cười ngây thơ Thắm duyên mơ chiều nghiêng nắng đổ Về quê em phù sa bát ngát Tình mình dù ngăn cách sông chớ đâu cách lòng Mỗi lần nhớ anh sao nghẹn lòng