Đoạn đường yêu xa chông gai của chúng ta Đứng trước cơn giông thật sự tưởng rất yên bình Chọn yêu xa, đâu biết sẽ chọn nỗi đau Chỉ biết nghe theo nhịp đập của trái tim mình Ngoài mảnh mai nhưng bên trong sắt đá là em Cười hồn nhiên nhưng tâm can vỡ nát là anh Một lời ra đi như mây gieo mưa là em Còn với anh, tim đã chết…