Thứ ta cần là gì là gì ta ơi Mỗi sớm mai ta đứng trước gương Chạm được tới đỉnh cao rồi cô độc Được và mất lòng cũng thật trống rỗng Thứ ta cần và cần thật nhiều hơn nữa Ánh mắt ai trong veo sớm mai Chẳng còn những lần hơi thở gấp Và được ôm mọi niềm khao khát trong tay