Lao vào đời để kiếm cơm, lao vào đời tìm cơ hội Tiếng thành thị thường lấp lánh, đêm thành thị thường trơ trọi Như mọi đứa trẻ khác, lớn lên muốn đi xa hoài Nhà thì vẫn ở yên đó, đợi những đứa con đang ra ngoài Bước ra ngoài rồi mới biết, không ở đâu bằng ở nhà Bước có gì để mắt trước khi sẵn sàng mở quà Không phải là võ sĩ nhưng mà phải giỏi đấu đá Nhiều khi kiệt sức chỉ vì gắng giữ mình không xấu xa Đôi lúc bỗng thấy đồng cảm với Mai An Tiêm Bước chân ra là sóng gió, chỉ có nhà mãi an yên Ngoài kia phức tạp như rễ má và dây mơ Về nhà để có lúc cho phép mình được ngây thơ Mang theo bao náo nức lên chiếc xe này Chỏ một niềm háo hức xuân suốt những đêm ngày Cùng dòng người trên phố mang sắc mai hương đào Tìm về nơi ấm êm