Ngày anh đi, trời bỗng giông bão mây đen mưa sa Vậy ta có được gì từ những kí ức cuộc tình phong ba Vì tình bạc như vôi, mật ngọt trao bên tai Anh là người không thích dừng chân, hạnh phúc anh tìm đang bên ai? Bao nhiêu yêu thương, hẹn anh ở kiếp sau Chắc là anh quên con tim này biết đau Nhân tình thế thái có lẽ ta ko nên biết nhau Tìm đâu ra một chân ái cho hình bóng anh quên mau…! Đêm lại đêm tối, mây mờ dẫn lối Đắm say em đây sao người đâu rồi? Trăm ngàn câu nói, ân tình gian dối Cố mấy hết yêu vẫn xa thế thôi Thôi thì cứ coi như là Một giấc mơ thôi mà… Tỉnh giấc vương vấn đôi chút rồi cũng qua!