Gió lung lay bàn tay nâng cánh hoa tình Dẫu trăm năm người thương vẫn cách xa mình Thuyền mãi ra khơi đi về nơi con sóng vô hình Chốn xa xăm trùng dương muôn hướng vạn lý Và đêm tối bên trong tâm hồn từng dòng suy nghĩ ta xa nhau vì? Bình minh giấu đi cô đơn ngày dài ta mong quên đi Ai ai mang cô đơn đi Ai ai mang cô đơn đi Ai ai mang cô đơn đi Và ai