Chú có một túi mơ to Chú đựng bo bo những khi còn bé Trên vai là bạn sáo nhỏ Thích hót líu lo những khi chiều hè Chú có những ngày rong ruổi Đôi chân trần cái xắc xinh xinh Đầu đội trời chân thì đạp đất Đứng giữa cánh đồng nắng chói lung linh Tôi là chú bé loắt choắt Cảm thấy mình thật nhỏ tí teo Băng qua biết bao vách núi Lội qua rừng muôn dòng suối reo Chú đi cho cuộc hành trình Con đường vàng, mồm huýt sáo vang Chú biết mình phải luôn cố gắng Cho những điều vẫn còn dở dang Hoàng hôn vẫn chưa kịp tắt Chân vẫn chạy lối đi ngoằn ngoèo Niềm tin là thứ duy nhất Giúp ta biết mình sẽ đi đường nào Vượt qua mặt trận , đạn bay vèo vèo Trong tay thư đề: Thượng khẩn! Chú cũng chẳng sợ rủi ro hiểm nghèo Chú vẫn cứ chạy và chạy, chạy đến khi nào không còn sức Chạy cho bữa cơm gia đình, cho những người mình yêu thương nhất Đôi chân vẫn cứ thoăn thoắt Và đầu thì vẫn ngẩng cao Ngày mai là một ngày mới Chú muốn chinh phục những điều lớn lao. “Chú bé chú bé loắt choắt Chú bé có cái xắc xinh xinh Họ gọi tôi là: Chú bé chú bé loắt choắt Chú bé có cái xắc xinh xinh”