Khóc cho nhau một lần rồi thôi không gặp nhau nữa đâu Bến sông xưa nơi mình thường ngồi, cạnh bên nhau rất lâu Áng mây bay ngang trời tựa như, ân tình trôi thế thôi Lòng không nói nhưng sâu bên trong tim đau nhói mỉm chặt môi Phút chia ly nhìn nhau rời đi ta cố, không được rưng hàng mi Ngấm bao nhiêu sầu bi tại vì anh cứ mãi thương nhớ li bì Lá vẫn vương hạt sương mà sao nay cố nhân người thương đâu mất Vất vả hứa hẹn chi giờ đây cũng phải đem vùi sâu chôn cất