Cuộc tình nào mở đầu chẳng đẹp Bao lời yêu lời thương khó phai Cứ nghĩ số phận đã an bài nên yêu người mặc kệ cả đúng sai Cuộc tình nào mà chẳng vụng về Vui ngày đầu rồi đau lúc sau theo thời gian rồi cũng phai mờ Mai này thôi chẳng còn nhớ nhau Lúc nào mở miệng cũng là EM THƯƠNG ANH Vậy mà vừa xa nhau là có người khác bên cạnh Mỗi lần anh hỏi tới là em né tránh Còn không lôi quá khứ của anh ra so sánh Em giận rồi em khóc rồi em trách ngược lại anh Em luôn cho mình đúng mặc mọi lí lẽ xung quanh Và cứ thế chuyện lặp đi lặp lại Bao năm trôi qua thành một câu chuyện dài