Cô đơn , lẻ loi , tâm tư như sóng đánh Chơi vơi , mệt mỏi , tâm hồn thì mong manh Không cần người phải quá sâu sắc , chỉ cần bờ vai người đủ rộng Chân thành đừng giấu sau màu mắt , cùng chia sớt những nỗi sầu mênh mông Cho trái tim yếu đuối được nghỉ ngơi , cõi lòng hoang sơ hôm nay thôi dậy sóng 1 người với tôi vậy là đủ , những thứ còn lại chẳng quan trọng 1 người không bao giờ nhắc về quá khứ , không để tâm tới những ngày tôi ngây dại Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai Cứ nhẹ nhàng , bình yên như mây trôi Cảm xúc không cần phải “ngay” lối Lắng nghe thật khẽ cõi lòng tôi , 1 người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi.