Giờ lòng mang theo những vấn vương Lúc gần kề đầy nhớ thương Không thể nói ra để rồi nhớ nhau Lòng này thấu mấy phần Uống nhầm ánh mắt say cả đời Dù tình có ở phương trời Biết sẽ không chạm được đến đâu Đành phải mất nhau. Anh vẫn cứ đứng đợi một mình Dù rằng sẽ chẳng thể đến gần Bởi vì em mong manh lắm tựa nhành hồng Đợi vòng tay nhưng lại sao lỡ duyên Em đi ngang đời anh đành phải mất nhau. Giờ này em đã bên ai Tình nồng ấm ngôi nhà nhỏ xinh