Con cá dưới sông anh ngồi anh tắc lưỡi Không biết chừng nào anh mới cưới được em Chiều qua sông thấy dáng em chèo Thấy em phận nghèo bán mía mà thương anh.
Xa cách mấy năm anh về nơi bến cũ Cô Út chèo xuồng đi bán mía ngày xưa Đành xa quê bỏ bến đi theo chồng Để anh đau lòng đêm ngày anh nhớ mong.
[ĐK:] Hò ơi hò ơi, gió thổi bên sông ai đờn câu vọng cổ Cô Út đi rồi bỏ lại mối tình quê Hương mía thơm như tấm lòng em đó Sống nơi thị thành có còn nhớ đến anh.
Xin gửi cánh chim bay về nơi phố nhỏ Cô Út giờ này đang sống trong giàu sang Về thăm quê sương gió em e ngại Mong em giữ lại hương mía mang tình em.