Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòngBao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số khôngAi thương ai rồi và ai quên nhau rồiTrong xuốt cuộc đời tương lai trả lời thôi.Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơiLo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoaSớm nở tối tàn, đời ai không một lầnQuen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa.