Một mình lê bước anh đến công viên ngày xưaNghe làn gió buồn xao xácNgỡ linh hồn em tựa theo ngàn cơn gió oánthan khóc duyên ban đầuNầy là vườn kỷ niệm ngày ta mới quen,Đây công viên chiều xưa thêu mối tình,Nay không em vườn hoang buồn xơ xác,nghĩa trang lạnh lùng…