Đừng quay mặt đi, nước mắt rơi thì cứ Để em đưa bàn tay, vuốt đôi mi của anh này Để yêu đậm sâu, không thể như lúc ban đầu Lúc Yên bình, chẳng vương vấn muộn sầu Tình yêu là thế, lúc ban sơ thật dễ Giống như cơn ngủ mê những giấc mơ thật êm đềm Rồi khi tỉnh giấc, sự thật đến quá phũ phàng Đến ngỡ ngàng, sầu nay đã vội mang.