Vì sao cha ơi, chẳng kể con nghe, điều cha tiếc nuối Từ lâu chôn giấu Khi đã quên đam mê đời mình Để con no ấm cha chật vật mưu sinh
Vượt qua sóng gió, lời cha dẫn bước Mở rộng tim con, bao dung như cha Trong đêm đau thương vẫn yêu cuộc đời Vẹn nguyên mơ ước như ánh sao trời Nhưng sao không nói cùng con cha ơi?