Yêu đương điều kiêng kỵ nhất là lừa dối nhau Xa nhau điều tuyệt kỵ nhất là quên mất nhau Đừng như nét bút kia trên mặt hồ Vẽ để rồi tan mau Ta ôm đoạn hồi ức đấy dệt thành nỗi đau Người cam lòng tìm bằng hữu để trốn tránh nỗi sầu Tịch nhiên không ai nói gì Cứ lẳng lặng bước đi…